Mẹ tôi có mảnh vườn nhỏ, ở đó trồng đủ các loại rau thơm, hành hẹ, cây ớt, cây cà, tía tô, lá lốt. Lúc nấu ăn, mẹ chỉ cần bê chiếc rổ ra vườn là có đủ mọi loại gia vị cho tất cả các món từ bình dân đến sang trọng. Trên mảnh vườn đó của mẹ, tôi thích nhất là hai luống mùi già.

Lúc mùi còn non, mẹ hái để ăn rau sống với riêu cá, hoặc món dưa chuột trộn giấm mẹ cũng rắc thêm vài ngọn mùi vào cho đúng điệu. Khi hái mùi, mẹ thường hái rất khẽ để cây mùi không bị long rễ. Rồi dần dà chúng lớn lên, trổ hoa kết trái, thân chuyển sang màu tía thì mẹ sẽ nhổ một vài cây để nấu nước tắm cho cả nhà.

Mẹ nói của nhà trồng được, mùi lại có hương thơm rất dịu mát, làm sạch cơ thể thì tại sao lại phải chờ đến Tết mới được tắm nước lá mùi già. Thế là cứ đến độ mùi già, chị em chúng tôi lại được mẹ nấu nước mùi già cho tắm. Hết luống này mẹ lại gieo thêm luống khác. Có bận bác hàng xóm qua nhà tôi chơi, thấy mẹ nấu lá mùi già lại giật mình tưởng Tết đã đến nơi.

Rồi chị em chúng tôi đứa nào cũng lớn lên rời xa mẹ, rời xa khu vườn gia vị lúc nào cũng thoảng hương. Chúng tôi hồ hởi, háo hức, vồ vập những hương vị của phố thị phồn hoa mà dường như quên mất hương lá mùi già của mẹ. Thỉnh thoảng mẹ cũng gửi cho chúng tôi vài bó mùi già theo bác xe khách đường dài. Có bận chúng tôi cũng đi lấy với lời càu nhàu: “Mẹ ơi bọn con làm gì có thời gian để đun nước, với lại ở đây người ta tắm bằng vòi hoa sen thì tắm nước mùi già sao được hở mẹ?”.

Mẹ cứ cười giả lả: “Cha bố các anh chị, chưa gì đã học đòi làm người phố thị rồi sao?”. Rồi dần dà, mẹ vẫn gửi nhưng chị em tôi đều lười đi lấy, cuối cùng tặc lưỡi nhờ bác tài mang về đun nước tắm giùm hoặc vứt đi giùm cháu.

Phố thị ồn ào náo nhiệt nên dường như con người ta càng muốn tìm về với những nét quê bình dị dân dã, quán gội đầu lá thơm, dầu gội bồ kết như muốn nhắc nhớ không được quên cội nguồn. Nếu ở nhà, chẳng cần vào những đêm mùa đông mưa rét, mẹ cũng luộc hay nướng cho chị em tôi những rổ ngô khoai sắn đầy ú ụ mà chúng tôi còn chê ỉ chê oi.

Chỉ còn chưa đầy tháng nữa là đến Tết, sáng nay được nghỉ làm nằm trùm chăn lướt Facebook, lòng bỗng chùng lại bởi ai đó thức thời vừa đăng lên lời rao bán “Ai lá mùi già tắm Tết đây?”. Kèm theo đó hình ảnh bà cụ già lưng còng gánh nặng hai vai những bó mùi già, kéo theo hàng nghìn lượt bấm like với lượt chấm như lời khẳng định chắc nịch tôi mua, tôi mua…

Hóa ra ở phố thị này, chiều ba mươi Tết tắm lá nước lá mùi già để xua đi những bụi bặm của cả một năm giời làm lụng, sáng mồng một Tết rửa mặt bằng nước lá mùi già để chào đón một năm mới thanh sạch với hương thơm dịu nhẹ là một nghi thức không thể thiếu.

Bất giác bấm số gọi cho mẹ, chị em con sẽ thu xếp công việc ổn thỏa để sớm về ăn Tết với mẹ. À mẹ ơi, mẹ vẫn trồng hai luống mùi già phải không mẹ? Mẹ nhớ để dành cho chị em con về tắm đấy nhé! Điện thoại tắt vẫn kịp nghe rõ tiếng mẹ cười hiền hậu, nghe phảng phất đâu đây tiếng nổ tanh tách của những hạt mùi già. Một mùa xuân mới lại về.

THƯ THƯ
(Hải Phòng)

Nguồn: https://thegioitiepthi.vn/bai-du-thi-nho-thuong-mui-tet-thu…

Tinh dầu mùi già Lê Quế: https://tinhdauleque.com/product/tinh-dau-mui-gia/

#tinhdaumuigia #tinhdauleque #muigia #huongviTet